Khách gọi mãi ...
Đò ơi ...
Trời trở gió!
Giữa dòng sâu thuyền nhỏ sóng gầm vang,
Đêm dần xuống chiều tàn chuông chùa đổ ,
Khách tình si tự cổ mấy ai màng .
Thuyền trở lái giữa hai hàng sóng vỗ ,
Duyên trời sinh như xổ số nào hay ,
Sương đêm lạnh khách si rời bến cũ ,
Lắng hồn trong tiếng hú gọi ban ngày .
Một đời buồn sông mấy độ đổi thay,
Nước ngập bến thuyền về không chốn đỗ,
Khách dừng bước nương mình bên chùa cổ,
Thả hồn rêu cho cỏ lác giăng đầy ./.
Hà Nội , 01/06/2006
Đan Phương
<Thân tặng bạn>
|