Người ta thương cái "Hồ Ly",
Ta đi thương cái...Chi chi...chành chành,
Một đời mộng nhỏ mơ quanh,
Có đâu dám ước, dám dành phần chi.
Sợ nghe tiếng bấc, tiếng chì,
Sợ gió, mưa, sợ mỗi khi...Đông về.
Rối lòng với cánh chim quê,
Sống hư, thực giữa bộn bề sớm mai.
Hôm qua có giấc mơ dài,
Thấy người áo vải thương ai áo sồi./.
Hà Nội 2014
Đan Phương